Ừ thì tháng Ba gọi màu hồng trên đôi má em. Cứ cười lên đi rồi mắt em sẽ trong và môi em sẽ hồng như bầu trời, như hoa cỏ tháng Ba. Lúc yếu mềm hãy bật khóc như những hạt mưa bụi, rồi lại tinh nghịch như những hạt nắng đang len lỏi qua từng kẽ lá và vi vu hát theo gió.
Em ơi tháng Ba đang về, trên đường phố, trên cành cây và trong đôi mắt em.
***
Ừ thì tháng Ba, hoa sưa nở trắng một góc trời. Hoa rơi xuống đường, buồn tênh. Những cô gái diện bao tà áo dài đủ màu sắc, tạo dáng bên hàng cây như đang lạc vào một xứ sở khác.
Tháng Ba đâu phải là đậc quyền của hoa sưa. Hoa mận, hoa lê, hoa gạo, hoa bưởi, hoa xoan, hoa cau… cũng tranh nhau khoe sắc tỏa hương. Có phải sau những ngày đông ngủ vùi, vài tia nắng ấm áp tháng Ba hay những cơn mưa xuân thấm đẫm gốc cây đã gọi chúng thức dậy?
Em ơi tháng Ba đang về bên gánh hoa bưởi của cô hàng rong trên phố Hà Nội vào những buổi sáng sớm khi sương còn chưa kịp tan. Làn sương mỏng, cái lạnh se se quyện với hương bưởi làm ta vấn vương, làm ta thương nhớ. Em thích gài một cành hoa bưởi lên mái tóc để thứ hương lạ ấy theo em suốt cả ngày. Tôi thì thích cái cách em làm duyên bên gánh hàng hoa ấy. Thứ hoa trắng mịn, có sắc có hương mà mau tàn. Buổi sáng có giữ, có yêu, có nâng niu thì tối cũng đã héo úa. Chỉ là khi đã không còn khoác trên mình chiếc áo màu trắng ấy thì nó vẫn ngát hương. Thật lạ lùng!
Thời gian cứ mải miết đi qua, không khi nào dừng lại nghỉ chân, dù chỉ một phút giây. Giống như Xuân – Hạ – Thu – Đông đến rồi đi làm bao tâm hồn tương tư. Rồi lại có những ngày làm nhiệm vụ cây cầu nối những mùa ấy trong năm. Là những ngày đầu thu gió heo may, nắng vàng ươm và những bông cúc vàng tươi dạo chơi trần gian. Là những ngày đầu đông chưa kịp mang theo mưa phùn gió bấc, nhưng cũng đủ để cái lạnh thấm vào làm se sắt bao con tim. Hay những ngày đầu xuân có mưa bụi, có gió đông bắc hiu hiu, mà lại có cả chim én, đào hồng, mai vàng, bánh chưng xanh. Còn những ngày tháng Ba – những ngày đỏng đảnh nhất trong năm. Muôn hoa đơm sắc, cây cối đâm những chồi xanh mơn mởn, mà cũng lạnh đến co ro.
Em là cô gái tháng Ba, mà chính em cũng chẳng yêu thương nổi cái tháng Ba lúc nào cũng như đang hờn dỗi ấy. Mưa phùn chẳng lớn nhưng cũng đủ để cái lạnh táp thẳng vào mặt người đi đường. Áo lạnh, khăn len đã được cất gọn dàng dưới đáy tủ lại được lấy ra dùng, vài ngày thôi. Rét nàng Bân – rét tháng Ba – hay chỉ là để nhắc nhở con người về tình yêu và lòng nhân hậu? Rét tháng Ba đến vội mà đi cũng nhanh. Buổi sáng đi ra ngoài đường kín như một chú gấu trắng, mà trưa đã bừng nắng như chẳng hề có cái rét ban sáng.
Ừ thì tháng Ba đã chạm con ngõ nhỏ với hàng cau cao vút. Hoa cau à, vàng tươi mà hương nồng nàn. “Hoa cau nứt mở tủa hoa ngà/Ánh sáng cùng hương lấp lánh hoa/ Anh muốn tặng em hương thoảng ấy/ Vô cùng dịu mát với sâu xa”. Chiếc mo cau là chứa đựng cả một tuổi thơ rong chơi, là thằng Cuội, là ông trăng…
Tháng Ba về là mùa những kỉ niệm tinh khôi mà chẳng ai muốn quên. Tháng Ba là cả bầu trời nỗi nhớ, nhớ bát chè trôi nước của mẹ thơm mùi gừng, ngậy mùi dừa mỗi ngày trời lạnh. Ngồi suýt xoa bên mẹ, làm ấm hai bàn tay rồi áp vào má, hít hà cũng đủ thấy no, thấy ấm.
Em à, tháng Ba về rồi đó, em có biết không cô bé? Cây cối đang mùa nảy nở, vạn vật đều là sự khởi đầu. Em cũng hãy như thế cô bé nhé. Xách những thứ ngán ngẩm, cô đơn và làm em buồn khổ ra khỏi cuộc đời mình. Bắt đầu một trang mới trong cuốn sách cuộc đời mình. Em xứng đáng nhận được những điều tốt đẹp nhất, vì em xứng đáng. Em đã kiên cường vượt qua mọi thử thách của số phận, như những cành cây khẳng khiu đã nhẫn nại đi qua mùa đông với sương muối và tuyết lạnh.
Ừ thì tháng Ba gọi màu hồng trên đôi má em. Cứ cười lên đi rồi mắt em sẽ trong và môi em sẽ hồng như bầu trời, như hoa cỏ tháng Ba. Lúc yếu mềm hãy bật khóc như những hạt mưa bụi, rồi lại tinh nghịch như những hạt nắng đang len lỏi qua từng kẽ lá và vi vu hát theo gió.
Chạm vào tháng Ba để thấy bình yên, em nhé!
Theo Girly.vn