Girly
  • Trang chủ
  • Bài viết nổi bật
  • Tâm sự
    • Gia đình
    • Tản mạn sống
    • Thơ
    • Tình yêu – Tình bạn
    • Tôi kể
    • Truyện
  • Radio
  • Cuộc thi viết
  • Review sách
  • Đăng bài viết
Không có kết quả
Xem tất cả kết quả
  • Trang chủ
  • Bài viết nổi bật
  • Tâm sự
    • Gia đình
    • Tản mạn sống
    • Thơ
    • Tình yêu – Tình bạn
    • Tôi kể
    • Truyện
  • Radio
  • Cuộc thi viết
  • Review sách
  • Đăng bài viết
Không có kết quả
Xem tất cả kết quả
Girly
Không có kết quả
Xem tất cả kết quả
Trang chủ Tâm sự Tản mạn sống

Món quà mang tên “cho đi”

05/05/2022 - 14:17:37 (GMT+0700)
trong Tản mạn sống
Share on FacebookShare on Twitter

Suy nghĩ của tôi khi còn là một đứa trẻ vô cùng đơn giản, rằng nàng tiên cá Ariel dù trải qua nhiều đau đớn cuối cùng vẫn có thể hạnh phúc bên người mình yêu, rằng một cậu bé ngốc Nobita luôn xơi trứng ngỗng nếu cố gắng thì sẽ được điểm tuyệt đối, rằng cái thiện luôn chiến thắng cái ác và thế giới luôn tràn ngập màu hồng.

Khi tôi lớn lên một chút, cuộc sống bắt đầu có mùi vị, đồng nghĩa với việc màu hồng không chỉ đơn thuần là màu hồng nữa. Tôi nhận ra rằng những người bạn cùng lớp của tôi, thường ngày vẫn vui đùa cùng tôi, đã nói những điều xấu xa sau lưng tôi. Tôi nhận ra ánh mặt trời ấm áp thường ngày nhảy nhót trên những tán lá có thể thiêu cháy rừng cây xanh ngút ngàn. Tôi nhận ra việc đấu tranh để sống thật khó khăn trong khi buông bỏ cuộc sống để ra đi thật dễ dàng. Và tôi nhận ra xã hội loài người thực sự phức tạp. Giây phút đó cách nhìn về vạn vật và niềm tin của tôi đều thay đổi. Thế nhưng, thăng trầm cuộc sống cũng khiến tôi nhận ra rằng: Tạo hoá sinh ra nhiều thứ rất nhiệm màu, một trong số những điều nhiệu màu đó chính là lòng nhân ái. Nó trú ngụ trong món quà mang tên “cho đi”.

Một chiều xuân Hà Nội xô bồ và tấp nập, dòng người vẫn chảy xuôi trong tiếng gầm rú của động cơ. Tôi ngồi bên lề đường, tay cầm tách trà nóng, nhâm nhi vị đắng của cuộc đời. Một bà lão khuôn mặt khắc khổ. Mái tóc hoa râm đã bạc màu vì sương gió của những năm tháng trải đời. Bà mặc trên người một bộ quần áo màu lam nhạt như loại tôi hay thấy ở những người đi chùa lễ Phật, nhưng đã bạc màu. Có lẽ bà cũng trạc tuổi bà ngoại của tôi. Đôi mắt bà đã bị bao phủ bởi chân chim, ánh lên cái nhìn vô định, như một chú chim tội nghiệp đang vùng vẫy trong dòng nước dữ.

Xem thêm:  Thầy tôi…

Truyền thuyết đã từng cho rằng, chúng ta phải tu luyện hàng nghìn năm mới có thể gặp nhau một lần. Những người vô tình lướt qua bạn ngày hôm nay, có thể là người mà bạn vô cùng yêu quý và gần gũi của kiếp trước. Gặp gỡ vốn dĩ là một mối lương duyên, nên trân trọng nó cũng là một lẽ thường tình.

Bà lão chầm chậm tiến lại gần tôi, rút trong túi ra một tờ giấy bị ép dẻo nhàu nhĩ đã được sử dụng nhiều lần, trên tờ có ghi “Gia đình tôi có một đứa cháu trai không may bị bỏng vì nước sôi, nhưng hoàn cảnh gia đình khó khăn, không đủ điều kiện để đưa cháu đi chữa trị, cầu xin mọi người hảo tâm giúp đỡ chúng tôi”. Trong một xã hội mà người ta khó khăn mà phân biệt thật và giả, đúng và sai, thì niềm tin cũng khó mà đặt đúng chỗ. May mắn thay, loài người đã được Thượng Đế ban cho một món quà vô giá tên là “cho đi”. Khi ta cho đi không một chút vụ lợi và nghi ngờ, thì như một lẽ công bằng, được nhận lại là một điều tất yếu. Tôi đã không ngần ngại đưa cho bà lão một tờ tiền nhỏ. Tôi cũng nhớ rất rõ ánh nhìn của bà lúc cầm tờ giấy bạc, nhưng ánh mắt ấy, không bao giờ tôi có thể miêu tả được bằng những lời.

Xem thêm:  Ngày tôi không còn thơ bé nữa

Thực ra, hoàn cảnh của bà thật hay giả đối với tôi đều không quan trọng, bởi những gì tôi đem đến cho người đàn bà có tuổi ấy, nhiều hơn một tờ tiền. Nếu như bà lão nói dối, đồng tiền ấy sẽ khiến bà phải cắn rứt lương tâm, có thể không phải bây giờ, mà là sau này. Nếu bà lão đã thật lòng, đồng tiền ấy chính là lòng nhân ái.

Có thể bạn thích

Chuyển nhà

Chuyển nhà

06/05/2022
Mạnh dạn dành lấy tương lai!

Mạnh dạn dành lấy tương lai!

06/05/2022

Khi bóng dáng của con người khắc khổ ấy mất hút dần trong dòng người tấp nập, tôi trầm ngâm uống hết phần trà đã nguội, lặng lẽ ra về.

 

Theo Girly.vn

BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Chuyển nhà

Chuyển nhà

06/05/2022
Mạnh dạn dành lấy tương lai!

Mạnh dạn dành lấy tương lai!

06/05/2022
Con không thể sống mà không mạnh mẽ được!

Con không thể sống mà không mạnh mẽ được!

06/05/2022
Một chỗ trong đời

Một chỗ trong đời

06/05/2022

CHUYÊN MỤC

  • Tâm sự
  • Radio
  • Cuộc thi viết
  • Review sách

Bài mới nhất

  • Buộc mây trời để kiếm một cơn mưa
  • Chuyển nhà
  • Can đảm yêu, can đảm hạnh phúc
  • Tôi nhớ mình của năm ấy từng có một người thương!
  • Nếu con cần, hãy gọi ba

Tìm kiếm

Không có kết quả
Xem tất cả kết quả
Girly - Blog chuyện con gái chúng mình, nơi chia sẻ, tâm sự mọi chuyện.
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
  • Điều khoản
  • Chính sách bảo mật

© 2022 - GIRLY.VN

Không có kết quả
Xem tất cả kết quả
  • Trang chủ
  • Bài viết nổi bật
  • Tâm sự
    • Gia đình
    • Tản mạn sống
    • Thơ
    • Tình yêu – Tình bạn
    • Tôi kể
    • Truyện
  • Radio
  • Cuộc thi viết
  • Review sách
  • Đăng bài viết

© 2022 - GIRLY.VN