Girly
  • Trang chủ
  • Bài viết nổi bật
  • Tâm sự
    • Gia đình
    • Tản mạn sống
    • Thơ
    • Tình yêu – Tình bạn
    • Tôi kể
    • Truyện
  • Radio
  • Cuộc thi viết
  • Review sách
  • Đăng bài viết
Không có kết quả
Xem tất cả kết quả
  • Trang chủ
  • Bài viết nổi bật
  • Tâm sự
    • Gia đình
    • Tản mạn sống
    • Thơ
    • Tình yêu – Tình bạn
    • Tôi kể
    • Truyện
  • Radio
  • Cuộc thi viết
  • Review sách
  • Đăng bài viết
Không có kết quả
Xem tất cả kết quả
Girly
Không có kết quả
Xem tất cả kết quả
Trang chủ Tâm sự Tản mạn sống

Cảm tác mùa xuân – Xuân lặng thầm

28/04/2022 - 11:53:07 (GMT+0700)
trong Tản mạn sống
Share on FacebookShare on Twitter

Xuân lặng thầm

Người ta xích lại gần nhau hơn, trao đi yêu thương một chút, để Xuân thêm đầy đủ, Xuân thêm ấp áp. Có những con người lặng thầm như vậy, bạn sẽ bắt gặp họ ở bất kì đâu, khi mua một chiếc bóng bay của ông cụ ở ven đường, khi đi dọc những con đường Tết. Chỉ là bạn không để tâm, hoặc nhịp sống tấp nập đã cuốn bạn đi theo guồng quay của nó. Mùa xuân về, Tết đến gần thật gần rồi, hãy dừng lại, sống chậm rãi một chút và cảm nhận. Hãy gác bỏ những lo toan bộn bề của cuộc sống ngoài kia mà đoàn tụ bên gia đình. Bạn sẽ nghe được những thanh âm trong trẻo nhất của mùa xuân, của tình người. Và trên hết, bạn sẽ lắng nghe được sắc xuân trong lòng mình.

Nếu ai đó hỏi mùa xuân trong tôi là gì? Tôi sẽ nói mùa xuân…..

Là một đêm 30 trời rét như căm, người người nhà nhà quây quần bên mâm cỗ đón giao thừa, thì mẹ tôi vẫn phải ở ngoài đường quyét rác. Đó là công việc của mẹ. Đã 5 năm nay, mẹ không ở nhà vào đêm giao thừa. Khi cả thành phố hân hoan đếm ngược thời gian để bước sang năm mới, trong tiềm thức, tôi chỉ nghĩ về mẹ. Hẳn là mẹ đang lạnh và muốn về nhà lắm. Nhưng mãi đến giấc khuya, khi cả nhà đã ngủ say và năm mới đã gõ cửa từng ngôi nhà trong thành phố mẹ mới về. Như thường lệ, mẹ sẽ đắp chăn cho hai chị em tôi, thì thầm khe khẽ lời chúc mừng năm mới. Cũng như thường lệ, tôi thức đến khuya thật khuya, chừng nào nghe tiếng dép mẹ lẹt xẹt, tiếng cánh cổng nặng khẽ uể oải mở ra, nghe thấy hơi ấm của mẹ thì tôi mới chìm vào giấc ngủ.

Là những ngày giáp Tết năm ngoái, cả nhà phải đón Tết ở bệnh viện. Ba trong lúc đi làm bị ngã gãy tay, mấy mẹ con cuống cuồng khi Tết đã cận kề. Mổ xong ba cũng đỡ nhiều, cứ năn nỉ bác sĩ cho về ăn Tết nhưng không được. Thế là tết năm ấy mấy mẹ con ở bệnh viện chăm ba, nhà không có hoa cũng chẳng có không khí Tết. Hai chị em thấy ở dưới sảnh đông đúc, kéo nhau ùa xuống sân chơi. Bệnh viện tổ chức giao thừa cho mấy em nhỏ của khoa ung bướu và các bệnh nhi khác, thật đông vui nhộn nhịp. Tôi trộm nhìn mẹ của cô bé váy hồng thắt bím tóc xinh xinh đang nô đùa của mấy đứa trẻ, thấy chị lén quệt tay lên lau vội dòng nước mắt. Cô bé chạy lại bên mẹ, vỗ vỗ vai mẹ ra chiều an ủi. Chị quay sang tôi,bảo chị chỉ ước là năm sau em nó vẫn còn có thể đón giao thừa, ở bệnh viện hay ở nhà cũng được. Tôi đọc được ánh mắt đau khổ của chị, có người mẹ nào mà không mong được thấy con mình luôn vui cười khỏe mạnh đâu. Tôi nhìn em, cô bé có đôi mắt cười trong vắt, tự nhiên thấy mắt mình cay cay. Em còn nhỏ quá, em đang ở độ tuổi xinh đẹp quá, mà sao căn bệnh ung thư quái ác lại đến với em vậy? Tôi nghĩ sáng mồng một lên chùa, tôi sẽ cầu nguyện cho em. Mùa xuân này, em hãy cười thật tươi em nhé.

Xem thêm:  Muốn thấy cầu vồng, phải biết chấp nhận những cơn mưa

Là một tối 30 Tết, đã giao thừa rồi mà hai ba con vẫn ra ngoài đường lựa chậu hoa đem về. Mua giờ này thì được rẻ hơn, vì mai đã là mồng 1 rồi. Tôi vào đại học, em lên cấp ba, đồng lương ít ỏi của ba mẹ không đủ để tiêu sắm ngày tết. Chậu mai, chậu quất mấy trăm cũng là quá xa xỉ với cả nhà. Giao thừa, trời lạnh căm, những người bán hoa bán thốc bán tháo để về ăn Tết với gia đình. Tôi và ba đến mấy chậu cây của một chị người miền Bắc ở đầu ngõ. Mấy bận tối tôi đi qua, thấy chị và thằng cu nhỏ con chị toàn đốt lửa rồi giăng mùng lên cho xua đi cái lạnh cuối năm cắt da cắt thịt này. Ngặt nỗi năm nay làm ăn khó khăn, cà phê và tiêu thì mất mùa nên người ta cũng giảm mua sắm lại, không còn tấp nập như trước. Mấy chậu cây đến hôm nay mà vẫn còn nhiều. Tôi tự hỏi không biết chị sẽ bán như thế nào, hay khi nào thì sẽ có mặt ở nhà để ăn Tết. Cậu bé con chị cứ nhìn lom lom vào trong nhà người ta đang sum vầy đón giao thừa, vào những dĩa trái cây và những bánh chưng, bánh tét, chả lụa thơm phức. Ánh mắt cu cậu trong veo, đáng yêu đến thương. Tôi bảo ba chờ chút, về nhà và đem mấy đồ ăn ở nhà ra. Cu cậu thích chí cười tít mắt gặm lấy miếng đùi gà, chị ở bên cạnh nhìn con mắt rưng rưng đỏ hoe. Tôi mỉm cười nhìn mẹ con họ, nghe được vị ấm áp của mùa xuân.

Xem thêm:  Thời thanh xuân của ba và con gái

Là một buổi tối tôi với em đang ngồi canh nồi bánh chưng thì một chị người đồng bào đến xin ít đồ để mặc Tết. Trên tay bồng đứa con nhỏ đỏ hỏn, chắc chỉ mới được có mấy tháng thôi. Tôi và em cũng toàn bận đồ cũ, không có đồ mới gì nên không cho được. Mẹ lấy cái bánh chưng, vài món giò chả mẹ tự làm ra cho chị, rồi lấy cái chăn cũ quấn thêm cho đứa bé. Ngoài trời vẫn lạnh lắm, dáng chị địu con đi lầm lũi trong đêm tối như một đốm lửa nhỏ xíu, le lói.

Là sau đêm giao thừa, tôi thấy ba gọi điện thoại về cho ông bà nội mà mắt ba đỏ hoe. Năm nào ba mẹ cũng cặm cụi làm ăn chỉ mong có tiền mà về quê đón Tết, nhưng rồi việc này việc kia nối tiếp nhau, chẳng còn đủ tiền để mà về nữa. Tết ba gọi cho nội, chắc là ba cũng nhớ nhà lắm. Ba kể về những điều xưa cũ, về cả làng đốt pháo đón giao thừa, rồi các cô chú hội họp làm cỗ ngày Tết. Ba nhắc đến bà nội, rồi ba nhìn xa xôi. Nơi ấy, có một vùng kí ức không thể trở về của một người con đã đi qua hơn nửa cuộc đời.

Tôi nghĩ về ba, về những người con xa xứ đang bôn ba ngược xuôi giữa dòng đời tấp nập. Tết đến xuân về, ai cũng vui, cũng chờ mong nhưng cũng phải suy nghĩ nhiều. Vì cuộc đời khó khăn quá, vì kiếp mưu sinh không dễ dàng gì. Người ta đi thật xa cũng chỉ mong được về nhà, nhưng về như thế nào, lại là cả một vấn đề khác. Những người xa xứ ấy, họ sẽ nhớ cha mẹ già, nhớ đứa con nhỏ bi bô gọi mẹ ơi đang ngày đêm mong mỏi họ từng ngày lắm. Nhưng vì công việc, vì những lí do khác mà họ cũng ngậm ngùi cho qua một một cái Tết. Như ở nơi biên cương hải đảo xa xôi kia, những người lính sẽ nhớ nhà, nhớ vợ con nhiều thật nhiều, nhất là trong những ngày cuối năm như thế này. Nhưng biết làm sao, khi trọng trách của tổ Quốc đang đặt nặng trên vai của họ?
Bất chợt, tôi nhớ đến bài hát của Trịnh Công Sơn mỗi độ Tết về tôi hay nghe trên radio :”sống trong cuộc sống, cần có một tấm lòng. Để làm gì? Em biết không. Để gió cuốn đi”.

Xem thêm:  Bình yên tháng 12!

Có thể bạn thích

Chuyển nhà

Chuyển nhà

06/05/2022
Mạnh dạn dành lấy tương lai!

Mạnh dạn dành lấy tương lai!

06/05/2022

Khi chúng ta đang vui vẻ đón Tết, đón không khí xuân đầm ấm, thì ngoài kia có những con người, những mảnh đời như vậy. Thi thoảng, tôi mặc cảm về nhà mình nghèo, không có được một cái Tết sum vầy và đầy đủ như nhà người ta. Nhưng nhìn lại, thấy mình vẫn có bố và mẹ, cả nhà vẫn quây quần bên nhau trong những ngày xuân yêu thương là tôi đã cảm thấy hạnh phúc đủ đầy rồi. Người ta nghe xuân ở những thay đổi của đất trời, tôi nghe thấy xuân trong lòng người, xuân của tình người. Người ta xích lại gần nhau hơn, trao đi yêu thương một chút, để Xuân thêm đầy đủ, Xuân thêm ấp áp. Có những con người lặng thầm như vậy, bạn sẽ bắt gặp họ ở bất kì đâu, khi mua một chiếc bóng bay của ông cụ ở ven đường, khi đi dọc những con đường Tết. Chỉ là bạn không để tâm, hoặc nhịp sống tấp nập đã cuốn bạn đi theo guồng quay của nó. Mùa xuân về, Tết đến gần thật gần rồi, hãy dừng lại, sống chậm rãi một chút và cảm nhận. Hãy gác bỏ những lo toan bộn bề của cuộc sống ngoài kia mà đoàn tụ bên gia đình. Bạn sẽ nghe được những thanh âm trong trẻo nhất của mùa xuân, của tình người. Và trên hết, bạn sẽ lắng nghe được sắc xuân trong lòng mình.

 

Theo Girly.vn

BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Chuyển nhà

Chuyển nhà

06/05/2022
Mạnh dạn dành lấy tương lai!

Mạnh dạn dành lấy tương lai!

06/05/2022
Con không thể sống mà không mạnh mẽ được!

Con không thể sống mà không mạnh mẽ được!

06/05/2022
Một chỗ trong đời

Một chỗ trong đời

06/05/2022

CHUYÊN MỤC

  • Tâm sự
  • Radio
  • Cuộc thi viết
  • Review sách

Bài mới nhất

  • Buộc mây trời để kiếm một cơn mưa
  • Chuyển nhà
  • Can đảm yêu, can đảm hạnh phúc
  • Tôi nhớ mình của năm ấy từng có một người thương!
  • Nếu con cần, hãy gọi ba

Tìm kiếm

Không có kết quả
Xem tất cả kết quả
Girly - Blog chuyện con gái chúng mình, nơi chia sẻ, tâm sự mọi chuyện.
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
  • Điều khoản
  • Chính sách bảo mật

© 2022 - GIRLY.VN

Không có kết quả
Xem tất cả kết quả
  • Trang chủ
  • Bài viết nổi bật
  • Tâm sự
    • Gia đình
    • Tản mạn sống
    • Thơ
    • Tình yêu – Tình bạn
    • Tôi kể
    • Truyện
  • Radio
  • Cuộc thi viết
  • Review sách
  • Đăng bài viết

© 2022 - GIRLY.VN